Em bé thứ 2 của mẹ đã được 7 tuần tuổi. Quá trình chuyển đổi từ có 1 đứa sang 2 đứa đã diễn ra không mấy suôn sẻ như mình dự đoán.
Cứ nghĩ rằng lần thứ 2 sẽ dễ dàng hơn, thì thật ra lại khó hơn nhiều. Chuyển dạ kéo dài với những cơn đau dữ dội. Rồi sau đó lại tiếp tục phải mổ khiến cơ thể mất nhiều sức hơn và lâu chữa lành hơn.
Em bé đầu quả thật là một “thiên thần”, vô cùng dễ tính – có lẽ đó là lý do vì sao mình đã quá tự tin và đặt kỳ vọng quá cao trong những ngày mới sinh em bé thứ 2. Đọc rất nhiều sách, áp dụng nhiều phương pháp khi sinh con đầu lòng. Bởi vì em bé thực sự rất hiền hoà, nên những nhu cầu của con đều được giải quyết không mấy khó khăn. Bạn thứ 2 thì khác, đôi lúc mình đã đầu hàng trước những nhu cầu của con. Cuối cùng chỉ có 2 bầu ngực với một vòng tay ôm chặt giữa đêm mới là tất cả những gì mà con cần. Không có phương pháp nào cả.
Nhớ lại quãng thời gian chăm em bé đầu tiên, loanh quanh hơn 1 năm trời chỉ có 2 mẹ con ở nhà. Trừ lúc thức giấc ra, cứ mỗi 2 giờ đồng hồ em bé ngủ. Mình có thể làm việc, học hành và rất nhiều thứ. Thậm chí có thể ngồi viết và ra mắt được tới 2 cuốn sách trong vòng một năm. Bạn thứ hai này là một câu chuyện khác. Mọi hoạt động khác dường như ngưng trệ bởi con khá nhạy cảm, dễ sợ hãi. Con có những giấc ngủ hoặc rất ngắn, hoặc không theo một khung giờ nào cả.
Vừa lo con bé, lại vừa phải giúp anh lớn và chính cả bố mẹ tập quen dần với cuộc sống gia đình có thêm thành viên. Với rất nhiều hỗn độn, lịch trình mới… Đôi khi lo toan gấp đôi, bận rộn gấp đôi. Vậy nên dù không phải lần đầu tiên nhưng bản thân lại tự khiến cho mình áp lực rất nhiều, nhất là 3-4 tuần sau sinh.
Thực tế là mỗi em bé vô cùng khác nhau, dù là một mẹ sinh ra. Vậy nên mỗi em bé và bà mẹ sẽ có những câu chuyện. Và những vấn đề riêng mà nếu chúng ta biết hạ thấp kỳ vọng thì cả 2 sẽ đều đỡ mệt mỏi hơn.
Nhưng có một điểm chung là bà mẹ sau sinh nào cũng cần rất nhiều thứ. Cần ngủ, cần chữa lành vết thương, cần kết nối với con. Và mẹ cần ngừng cảm thấy tội lỗi vì mình không phải người mẹ hoàn hảo. Mẹ cần bớt gay gắt với chính mình, cần nhiều sự giúp đỡ yêu thương của chồng…
Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi. Giấc ngủ sẽ dài hơn, ít căng thẳng hơn và kết nối với em bé nhiều hơn. Tình yêu sẽ lấn át mọi mệt mỏi và những điều đã từng khiến ta cảm thấy khó khăn.
Đến giờ, mình đã cảm thấy ổn hơn, và mình tin nhiều bà mẹ khác cũng sẽ như vậy.
Hãy mạnh mẽ lên các bà mẹ.
À quên, cả các ông bố nữa ?
Nguồn: Linh Phan