“Cậu là tất cả đối với con bé.” Chỉ một lời nói của một người bạn khiến tôi sực tỉnh.
Đêm qua tôi ngủ ở ghế sofa. Đêm qua là một đêm vật vã.
Tôi thao thức từng giờ để trông con ốm, và liên tục cảm thấy dường như mình đang làm sai gì đó.
Không cách nào dỗ được con bé. Gần như suốt đêm tôi phải bế con trên tay.
Đó là những khoảnh khắc tịch lặng giữa đêm mà không phải ai cũng thấy, ai cũng biết.
Khoảnh khắc bỗng dưng nước mắt tuôn ra, hai con mắt tỉnh ráo, rồi cứ lọ mọ xuống bếp tìm thứ gì đó có thể dỗ dành con. Khoảnh khắc muốn hét lên “Rốt cuộc con muốn gì?” rồi lại “Xin lỗi con vì mẹ đã nổi nóng”. Kiệt sức, bực bội, bởi mọi công sức của mình cũng như “nước đổ lá khoai.” Khoảnh khắc tự vấn khả năng của bản thân, và thắc mắc rằng liệu con có hiểu rằng mình đang vật lộn như thế này không.
“Con bé thật sự yêu cậu, đến nổi trong lúc con ốm, tất cả những gì con cần chỉ là cậu. Cậu là tất cả đối với con bé.” Đây chính xác là lời bạn tôi nói trong lúc tôi tuyệt vọng giữa đêm.
Và rồi khi tôi bước lại vào phòng, con bé bỗng ngừng khóc. Khi tôi ôm con vào lòng, con ngủ thiếp đi. Khi tôi xoa lưng con, con nhẹ nhàng tựa chiếc đầu bé nhỏ xuống vai tôi.
Con đang ốm, và con biết rằng nếu con gọi tôi sẽ đến. Có thể bởi hơn ai hết, tôi có khả năng dỗ dành con.
Tôi đã nghĩ rằng mình thật bất tài vô dụng, nhưng nhìn sâu vào mắt con, tôi biết rằng tất cả những gì con cần là sự hiện diện của tôi mà thôi.
Tất cả những gì con cần, là tôi.
Điều đó không phải là quá đỗi kỳ diệu hay sao?
Đôi khi bạn sẽ cảm thấy mệt mỏi, kiệt sức khi con gọi bạn vào giữa đêm. Nhưng điều đó cũng thật tuyệt vời khi biết rằng tất cả những gì con cần chính là bạn. Rằng con biết sự hiện diện của bạn là quá đủ để vỗ về con khi con bị ốm hay vừa trải qua một giấc mơ tồi tệ. Rằng con biết bạn chính là chốn bình yên và an toàn nhất.
Một ngày nào đó, con sẽ tỉnh giấc và không cần đến chúng ta nữa. Nhưng hôm nay, trong những khoảnh khắc tĩnh lặng giữa đêm này, khi con mệt hay con buồn, bên trong chúng ta đã có đủ mọi thứ để trao cho con.Trong những khoảnh khắc mệt mỏi, bực bội ấy, tình yêu là quá đủ, và chúng ta không bao giờ cô đơn trong những cảm xúc này.”
Nguồn bài viết: Our Mama Village. Việt hóa bởi Raised Happy.
Nguồn ảnh: @oanabefort