Hồi sinh bạn đầu tiên, mình từng nghĩ rằng những gì mình nói và làm với con sẽ không chỉ ảnh hưởng đến con trong một ngày, một tháng hay một năm. Mà là mãi mãi về sau khi con trưởng thành.
Sau này khi bắt đầu học và nghiên cứu một cách nghiêm túc, mới thấy cơ sở để mình tin vào điều đó càng vững chắc hơn.
Mỗi người cha người mẹ đồng thời là những người giáo viên, phải thực sự nghiêm túc. Chúng ta không chỉ dạy con về màu sắc, chữ cái. Giúp con vượt qua những cột mốc mới hay là định hướng cho con về đúng – sai. Quan trọng hơn nữa, đó là làm sao để con quản lý được cảm xúc và hành vi của mình. Bởi đó là nền tảng của trí thông minh cảm xúc (EQ), thứ sẽ giúp xác định chất lượng cuộc sống và tinh thần của con về sau này, hơn là IQ.
Một em bé sẽ học cách quản lý cảm xúc của mình, khi mà người lớn chúng ta:
– Bình tĩnh và nhẹ nhàng khi đối diện với những cảm xúc tiêu cực của con.
– Chấp nhận cảm xúc của con dù trước đó chúng ta có đặt ra những quy tắc hay giới hạn trong hành động, cư xử của con.
– Phản ứng với sự tức giận của con bằng sự đồng cảm, để con cảm thấy tin tưởng khi để bố mẹ thấy con khóc, con buồn hay sợ hãi phía sau những cơn giận dữ. Nhiều nghiên cứu đã cho thấy não của con sẽ học cách tự xoa dịu thông qua quá trình này và sau này khi lớn lên, con sẽ biết cách bình tĩnh hơn khi phải đối mặt với những tình huống và cảm xúc gây căng thẳng.
Đứa trẻ nào cũng cần tình yêu vô điều kiện từ bố mẹ.
Nhờ có tình yêu đó mà chúng ta sẽ thấy đằng sau những hành vi được coi là xấu là một đứa trẻ bị choáng ngợp hay sợ hãi.
Nhờ có tình yêu đó mà chúng ta sẽ lắng nghe những cảm xúc khó khăn thay vì phạt con hay bắt con phải làm những điều được coi là “đúng đắn”.
Nhờ có tình yêu đó mà chúng ta sẽ phản ứng lại với cơn giận của con bằng cách “bố mẹ có thể giúp con như thế nào” thay vì bị cuốn theo cơn “cuồng phong”.
Nhờ có tình yêu đó mà chúng ta sẽ biết cách giúp con nhận biết cảm xúc của mình, sau đó chờ đợi cho tới khi con bình tĩnh – trước khi dạy con về điều đúng hay hành vi đúng.
Khi bố mẹ điều chỉnh cảm xúc của chính mình và chấp nhận cảm xúc của con, con sẽ học cách quản lý cảm xúc và hành vi của mình sớm hơn những đứa trẻ khác. Con cũng sẽ gần gũi với bố mẹ hơn khi đến tuổi teen và lớn hơn thế nữa. Con sẽ có nhiều kỹ năng hơn để có thể tự trấn tĩnh, xử lý những căng thẳng tốt hơn lúc nhỏ lẫn lúc trường thành.
Tình yêu vô điều kiện mang tới EQ cao hơn. Điều đó có nghĩa là con có thể quản lý cảm xúc và sau đó là hành vi của mình. Một em bé lớn lên trong tình yêu, tin tưởng vào bản thân và hành động mà không phải e ngại hay sợ hãi – Đó là người sẽ khiến cho thế giới trở nên tốt đẹp hơn, bằng cách con được là chính mình và khi con là chính mình.
Một em bé khi lớn lên sẽ không ngồi lại và nói về ngôi nhà con ở được bày trí ra sao, hay đồ đạc thế nào. Con sẽ nói về việc con cảm thấy an toàn thế nào khi ở nhà, cách bố mẹ yêu con vô điều kiện và con được tôn trọng ra sao khi là một thành viên trong gia đình. Nên nói yêu con vô điều kiện nhưng cũng cần rất nhiều điều kiện là vậy
Nguồn: Linh Phan